It’s the time that you spent on your rose that makes your rose so important… People have forgotten this truth,” the fox said, “But you mustn’t forget it. You become responsible for what you’ve tamed. You’re responsible for your rose…”
The Little Prince
Chính thời gian bạn tiêu phí vì bông hồng mới khiến nó quan trọng đến thế
Càng cho đối phương không làm họ yêu ta hơn
Mà làm cho ta yêu họ nhiều hơn
Đây là một nghịch lý
Thế thì để được yêu
Bạn chỉ cần cho phép mình nhận mà thôi
Chính ý niệm của ta về tình yêu mới khiến mối quan hệ trở nên thật khó bỏ.
Bạn không nhớ người, bạn nhớ chính mình những ngày hết lòng vì một điều gì đó “bên ngoài” bản thân.
Và người chỉ trở nên thật đặc biệt chỉ vì bạn thổi tình yêu vào trong ánh mắt khi nhìn họ.
Điều này không phủ nhận giá trị của người, vật hay điều gì đó khác bên ngoài
Điều này chỉ là đi sâu vào bên trong để nhận ra
Không ai khác… ngoài chính ta
Chính mình tạo ra bông hồng
Rồi dốc lòng “thuần hóa” nó
Mình tự mình sung sướng hay khổ đau
Với bức tranh nội tâm
Nếu mình lãng mạn tình ca
Đi đến đâu cũng là Paris
Nếu mình cô đơn trống vắng
Ở giữa đám đông vẫn cảm thấy thiếu
Nếu mình vui vẻ hạnh phúc
Nhìn đâu cũng thấy chuyện buồn… cười
Nếu mình khổ
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ
Nếu mình trong suốt
Mọi điều đều đến và đi như-nó-là
Mà chẳng để lại nghiệp quả chi
Nhận ra điều này là giải thoát
Khỏi dính mắc với điều bên ngoài
Để cảm thấy đủ đầy, yêu thương.
Thay vào đó nhận ra
Mình và tình yêu
Mình và hạnh phúc
Mình và bình yên
Mình và người
Có là hai đâu? :))
Tiên Alien 

Để lại một bình luận