Chúng ta không tích trữ
Không là chiếc bình đổ nước vào là đầy
Chúng ta là dòng sông
Mỗi phút giây đều được lấp đầy bởi nước mới
Nước tù đọng, tích trữ là nước chết
Nước tự do tuôn chảy mới sống động
Nghiệp như những tảng đá giữa dòng nước chảy
Có tảng đá to, có tảng đá nhỏ
Dòng nước nghĩ nó bị chặn bởi nghiệp
Nên nước tự ngăn mình tuôn chảy
Hoặc nó gồng mình dịch chuyển đá đi
Nhưng đá là một phần của dòng sông
Giống nghiệp là một phần của đời
Dòng sông vẫn luôn mới
Cho dù đá có hay không có ở đây
Nghiệp sinh và diệt theo quy luật tự nhiên
Người cũ chết đi, và con người mới đã tới
Nghiệp cũng chỉ là một cái hắt hơi
Một cơn sốt
Một cơ chế tự nhiên
Nhưng ta mang nghiệp theo bên mình
Bằng cách liên tục nghĩ về cơn sốt
Tự ta tạo ra cơn sốt tiếp diễn
Và nghĩ đó là bản chất của nghiệp
Tự ta giam cầm mình
Và cho rằng đó là đội quân của Diêm vương.
Tiên Alien
Để lại một bình luận