Ta ở nhà nhưng tâm đâu ở nhà
Tâm bận rong chơi ở hàng bún bò,
Quầy trà sữa, bún đậu mắm tôm.
Ta ở yên nhưng tâm đâu ở yên
Mải mê đi tìm những nỗi buồn cũ rích.
Ta cách ly nhưng tâm đâu tách biệt
Khỏi vô thường, sinh diệt, trầm luân.
Tuy vậy,
Ta cũng có thể mất chút tự do đi lại
Tự do ăn uống, gặp gỡ, làm ăn.
Nhưng tâm luôn có thể tự do
Khỏi chính nhà tù tâm trí tự tô vẽ.
Niềm vui ta không còn lưu dấu khẽ
Ở cảnh bên ngoài, ở những người-ta.
Ta có thể ở giữa phố hoa
Nhưng tâm chẳng chút nào động vọng.
Ta có thể say sưa, bay bổng
Hòa vào cùng phúc lạc trần gian,
Nhưng tâm thế vẫn luôn sẵn sàng
Để rời buông mọi phút giây phải đến.
Tiên Alien
Để lại một bình luận