Chỗ nào mình có thể thêm tình yêu vào thì đừng tiếc điều đó
Mỗi ngày tôi không làm gì mấy
Ngoài chuyện biến từng việc nhỏ xíu mình làm thành thiền định
Tôi không cần gì nhiều, to tát và lớn lao
Tôi yêu những hạnh phúc nhỏ xíu
Tôi có thể rất sung sướng khi
Ăn một món ăn tự nấu thật vừa
Đi một đôi giày êm chân
Dọn dẹp nhà cửa tươm tất
Bước vào nhà nghe mùi thơm của nến, hoa, tinh dầu
Nhìn vào mắt người thương
Cảm nhận tình yêu thật đầy dù không cần chạm
Nghe ai đó chia sẻ hết tâm hồn họ
Chân thật và rộng mở
Đối với tôi, tình yêu là sự hào phóng
Vượt lên trên sự cần thiết thông thường
Chúng mình có thể không “cần” thêm một chậu cây
Không “cần” nói với nhau lời yêu buổi tối
Không “cần” ôm nhau khi tạm biệt
Không “cần” đi dạo trên bãi cỏ dù chẳng để nói gì
Nhưng tôi vẫn làm từng điều một
Vì đó là thức ăn cho tâm hồn
Tâm tôi có thể chết được
Nếu ăn một món ăn dở
Đi đôi giày không vừa chân
Ngồi cạnh người không đồng điệu
Bước vào một không gian không sạch sẽ
Cứ thế tôi biến mỗi ngày bình thường của mình
Thành thơ ca nhạc họa
Trông có vẻ chẳng có gì xảy ra
Nhưng tất cả xảy ra
Tôi ở trong yêu
Yêu ở trong tôi
Dù đối thể là một người yêu, một bông hoa, hay bầu trời
Yêu và tôi không khác
Tiên Alien
Để lại một bình luận