Tiêu đề này mình được truyền cảm hứng bởi anh Johnny Trí Nguyễn. :)) Trong đầu mình đã mường tượng ra những cái tên kiểu “Những nguyên tắc tâm linh cơ bản”, “Quy luật Vũ trụ”,… mà mình thấy chúng không đủ diễn tả nội dung bài viết này. Thế là mình lấy một cái tên thật “trung dung”, một cái tên đi ngược với kỹ thuật “giật tít” để thu hút độc giả. Đây là một bài viết tâm linh, và có lẽ (lại) không phù hợp với số đông nhiều người. Một lần nữa, mình không thuyết phục ai cả. Mình sẽ hoan hỉ nếu bạn rời đi từ dòng này.
Tâm linh đối với mình chỉ là cuộc sống thôi. Tâm linh là sự sống, là sống trọn vẹn, đủ đầy và tự do. Vì bản chất của sự sống là sáng tạo và tiến hóa, nguồn cảm hứng và chất liệu sáng tác từ đó vô tận. Thực sự mình thấy câu chữ giới hạn quá, không thể diễn đạt cái vô tận bằng cái hữu hạn (là chữ nghĩa). Nhưng mình sẽ cố gắng trong khả năng.
Ở bài viết này mình sẽ đề cập đến Sự thật, điều mà những người tỉnh thức nhận thức được và thực sự trải nghiệm, cảm nhận bằng trái tim (chứ không chỉ bằng cái đầu). Đây là những nguyên tắc cực kỳ cơ bản nhưng vô cùng quan trọng để bạn có thể sống bình an giữa cuộc đời. Thời gian gần đây, khi bài học đến nhiều và thử thách hơn, mình nhận ra đây là những chiếc neo vững chắc giữ cho người tu tập cân bằng, lành mạnh, không lạc lối, không gục ngã trên con đường đi đến chân lý. Dẫu biết rằng chân lý, sự thật ở bên trong, chẳng phải tìm kiếm đâu xa. Nhưng để đi đến cái bên trong mà chúng ta gọi là cái biết mình là Thượng đế, là Đấng Sáng tạo, là bản thể,… vẫn là một quá trình. Một lần nữa, chúng ta cần trải nghiệm chứ không phải cái biết bằng lý trí.
Mọi điều trong cuộc sống đều xảy ra đúng lúc, với đúng người, vào đúng thời điểm.
Chúng ta thường dành thời gian nuối tiếc quá nhiều về một điều gì đó xảy ra trong quá khứ, hoặc lo sợ về tương lai. Nhưng khi ta hiểu rằng mọi thứ đều đã được an bài theo trật tự kỳ diệu của dòng chảy, ta sẽ không còn gì phải lo lắng hay muộn phiền nữa. Khi bạn bất an, bạn đang không đủ tin vào Vũ trụ.
Hãy tưởng tượng mọi thứ như hiệu ứng Domino, mỗi sự kiện xảy ra trước đây, dẫn bạn đến nơi bạn đang ở hiện tại, là con người bạn đang là. Dẫu khi bạn nhìn lại thấy mình đã đi một đường vòng lớn, thì hành trình đó vẫn cần thiết. Bạn không thể biết sớm hơn khi bạn chưa sẵn sàng. Sẽ không có lên nếu không có xuống. Sẽ không có vui nếu không có buồn. Sẽ không có thay đổi nếu không có trải nghiệm khó chịu đủ.
4 quy tắc tâm linh của người Ấn Độ:
- Bất cứ người nào bạn gặp cũng đúng là người mà bạn cần gặp cả.
- Bất cứ điều gì xảy ra thì đó chính là điều nên xảy ra.
- Trong mỗi khoảnh khắc, mọi sự đều bắt đầu vào đúng thời điểm.
- Những gì đã qua, cho qua.
Chuyến đi Châu Âu 1 tháng của mình vừa rồi chẳng được lên kế hoạch trước vì mình tin vào sự sắp xếp của ông trời. Mình thấy kế hoạch của Thượng đế xịn hơn bản kế hoạch của (lý trí) mình vẽ lên rất nhiều. Nên mình chỉ gửi ý nguyện được được đi những nơi cần đi, gặp những người cần gặp. Và thực tế là mình đã có những trải nghiệm tuyệt vời ngoài mong đợi. Về chuyện đi Ý, ngay cả khi đi bộ vòng quanh Rome, gặp những tình huống dở khóc dở cười, mình vẫn không hiểu vì sao mình đi Ý?! (do Vũ trụ dẫn mà :)) ) Nhưng mình chẳng trách mình, chẳng than vãn, chẳng ước là mình đã ở nơi khác, chỉ cười (vào mặt) Vũ trụ thôi. Trải nghiệm khó chịu giúp bạn nhận ra cái dễ chịu. Đến một nơi bạn không thoải mái, thay vì coi đó là phí thời gian (và tiền bạc), hãy coi nó là một trải nghiệm mới lạ.
Hồi trước mình hay thích nắn chỉnh mọi thứ cho đúng quỹ đạo của nó. Mà thế nào là đúng nhỉ? Đúng đó chỉ là đúng với mình, nhưng chẳng đúng với người. Sau này, khi mọi người kiếm mình để tâm sự, mình chẳng còn bảo họ phải thay đổi cho “đúng” nữa. Bạn đang điên à? Ờ thế cứ điên đi! Cứ say đi! Cứ yêu đi! Cứ đi cho đến tận cùng đi! Mọi thứ đều đúng hết! Mọi thứ xảy ra đều là điều tốt nhất có thể xảy ra tại thời điểm đó. Mọi trải nghiệm dù là đau đớn, quằn quại đều cần thiết như nhau.
Bạn biết câu trả lời.
Mọi câu trả lời đều đến từ bên trong. Bạn luôn biết mình phải làm gì, điều gì là tốt cho mình vào thời điểm hiện tại, bài học của mình là gì,… Chỉ có điều là bạn không tin vào bản thân hoặc cảm thấy quá sợ hãi khi phải chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình. “Phải có ai đó ra quyết định giúp tôi chứ, để mà khi tôi gặp bất trắc gì tôi sẽ có người để đổ tội.” – Bạn nghĩ thế. Chứ bạn là người tỉnh thức lựa chọn thì mọi kết quả đều là do bản thân. Việc chịu trách nhiệm cho quyết định của mình đòi hỏi rất nhiều dũng cảm. Rằng bạn chấp nhận đi vào vùng không biết, chấp nhận những rủi ro mà bạn có thể ý thức được hoặc không ý thức được. Rằng bạn sẽ vẫn kiên cường ở đây, với bản thân mình dù cho có chuyện gì xảy ra.
Chúng ta có xu hướng đi tìm kiếm sự trấn an bên ngoài: có thể là trong những bài viết chữa lành nào đó, trong trải bài tarot, trong những nhà trị liệu tâm lý, hoặc thông qua những người bạn thân thiết,… Đương nhiên, tất cả những thứ đó là công cụ rất hữu ích để bạn soi rõ mình, để gửi cho bạn chút ánh sáng khi bạn chỉ thấy toàn bóng đêm. Nhưng sẽ chẳng ai cứu được bạn cho đến khi bạn thực hiện một quyết định: “Tôi sẽ làm! Tôi sẽ lắng nghe trực giác của mình và tôi sẽ thực hiện một hành động nào đó khác đi để thay đổi tình huống tôi đang gặp phải.” Chẳng ai thuyết phục được bạn cả, trừ khi bạn cho phép mình bị thuyết phục. Chẳng ai chữa lành được cho bạn cả, trừ khi bạn cho phép mình được chữa lành. Đây là tự do ý chí.
Khi bạn đọc một bài viết mà bạn cho là hay, là hợp với mình, có nghĩa là bài viết phản ánh phần nào đó có sẵn bên trong bạn mà thôi. Mình chẳng phải là người viết thật xịn do bạn cảm thấy thế. Mình vẫn luôn là mình, dù cho bạn thấy mình nói đúng hay không đúng, hợp hay không hợp.
Cảm giác là ngôn ngữ của tâm hồn. Nếu ngươi muốn biết cái gì là đúng đối với ngươi về một điều gì đó, hãy xem ngươi cảm thấy thế nào về nó.
– Neale Donald Walsch
Và đôi khi bạn biết câu trả lời, nhưng không dám hoặc không muốn đối diện. Có phần bản ngã nào đó trong bạn gào thét vì bị đưa ra ánh sáng. Nó không muốn chết đi. Bạn thậm chí không muốn để nó ra đi vì nó đã là một phần rất quen thuộc với mình. Bản ngã khiến bạn cảm thấy mình là một con người bình thường, với những cảm xúc chân thật. Không sao cả! Hãy nhớ lại điều 1 ở trên. Nếu bạn chưa muốn chia tay một phần nào đó bên trong, hãy cứ an yên dành thời gian với nó. Sẽ đến một lúc nào đó, khi khổ đủ nhiều, buông là điều tất yếu, không cần phải cố gắng.
Thời gian duy nhất là bây giờ.
Tỉnh thức, sống trong hiện tại là bài học “vỡ lòng” khi bước vào con đường tâm linh nhưng lại có sức mạnh vô cùng to lớn. Khi bạn bất ổn, khi mọi thứ đảo lộn, khi bạn thấy bạn điên rồi, hoặc đang chìm dần vào hố sâu cảm xúc,… bất kỳ khi nào bạn cũng có thể quay về với hiện tại. Ở trong hiện tại, bạn an toàn. Không có quá khứ làm bạn muộn phiền, cũng không có tương lai làm bạn băn khoăn. Chỉ có bình an như mặt hồ tĩnh lặng.
Khi quan sát hơi thở vào ra, hơi thở đi vào bạn cũng đi vào cùng hơi thở. Hơi thở đi ra bạn đi ra cùng hơi thở. Việc của bạn là lẽo đẽo đi theo hơi thở mà không có bất kỳ can thiệp nào. Việc này chẳng có gì thú vị, nhưng nó giúp bạn an tâm thật nhiều. Bạn chỉ là một em bé đang tò mò xem hơi thở sẽ làm gì, sẽ đi đến đâu trong cơ thể. Trong phút giây, bạn quên mất vấn đề của mình, hoặc vấn đề tự thân nó cũng chẳng còn tác động lớn đến bạn. Bản chất vấn đề không nằm ở chính nó, mà nằm ở thái độ của bạn về nó. Khi bạn rút tầm ảnh hưởng của nó ra khỏi người, vấn đề mất đi sức mạnh. Nó sẽ biến mất vào hư không.
Time isn’t precious at all, because it is an illusion. What you perceive as precious is not time but the one point that is out of time: the Now. That is precious indeed. The more you are focused on time—past and future—the more you miss the Now, the most precious thing there is.
― Eckhart Tolle, The Power of Now: A Guide to Spiritual Enlightenment
Không làm gì cả trong nhiều trường hợp là lựa chọn tối ưu nhất.
Dạo này mình chẳng làm gì nhiều. Việc duy nhất mình làm là không làm gì cả. 🙂 Nếu mình không phải kiếm tiền, mình sẽ không làm gì cả trọn vẹn hơn. :)) Mình sống như một con mèo. Sáng thích thì bò ra khỏi giường, ngồi ăn bánh quy. Chiều ưng thì nằm ngửa nhìn trần nhà. Thật lòng mình không muốn làm gì cả. Mình chỉ muốn nằm im cảm nhận. Có những lúc niềm vui đến, mình nằm im để vui lan tỏa khắp cơ thể, chạm đến từng tế bào. Rồi tự nhiên nỗi buồn đến, mình cũng nằm im chào đón, cho phép bản thân được buồn thiệt là buồn, buồn rất có tâm. Có những ngày mình điên thật điên, có những ngày tâm tĩnh lặng như mặt hồ không gợn sóng. Ô! Mình thấy bên trong mình thật kỳ lạ và thú vị, chẳng theo trật tự logic nào. Rõ là chẳng có gì xảy ra cả, nhưng nội tâm biến thiên như thế đấy.
Những chuyển biến nội tâm đó sẽ xuất hiện rõ mồn một khi bạn cho phép điều đó, khi bạn hoàn toàn thả lỏng, hoàn toàn buông cái kiểm soát của bản thân. Chẳng có gì cần được làm. Chẳng có nơi nào cần đi đến. Chẳng có trạng thái nào cần đạt được. Chỉ có hiện hữu. Bạn trở thành người quan sát tò mò ngắm nhìn những thay đổi bên trong. Qua đó, bạn tường tận về bản thân hơn – Bạn là ai? Bạn quan tâm điều gì? Điều gì làm trái tim bạn hân hoan? Điều gì làm bạn phiền muộn? Qua đó, bạn ôm ấp những tổn thương bên trong, để chúng được giải phóng vào ánh sáng.
My formula for greatness in a human being is amor fati: that one wants nothing to be different, not forward, not backwards not in all eternity. Not merely bear what is necessary, still less conceal it – all idealism is mendacity in the face of what is necessary- but love it.
– Nietzsche
Đương nhiên là tùy hoàn cảnh và “mục tiêu” của bạn mà việc “không làm gì cả”, thả lỏng và thư giãn có thể được bạn dành thời gian nhiều hay ít. Trong trường hợp của mình, mình có vô số thời gian để dành cho bản thân. “Mục tiêu” hiện tại của mình là quan sát, chữa lành và chuyển hóa bản thân nên việc dành thời gian và “công sức” như vậy là hữu ích. Còn nếu mục tiêu của bạn là kiếm tiền, là làm giàu mà sống như mình thì… phí thời gian rồi. Bạn không cần so sánh làm gì, hãy lựa chọn điều gì là phù hợp với bạn.
Tuy vậy, mình thật lòng gợi ý bạn nên dành ít nhất 30 phút đến 1 giờ mỗi ngày để ngồi thật im với bản thân để lắng nghe bên trong. Bạn sẽ chạm đến một thế giới nội tâm thú vị hơn bất kỳ thứ gì ngoài kia. Mọi phụ thuộc vào ngoại cảnh sẽ dần được gỡ bỏ.
The moment you completely accept your non-peace, your non-peace becomes transmuted into peace. Anything you accept fully will get you there, will take you into peace. This is the miracle of surrender.
– Eckhart Tolle
Thực ra mình vẫn “mèo lười” lắm nhưng mình vẫn viết bài này để lấy đà quay trở lại sống có ích cho cuộc đời. Cân bằng vẫn là quan trọng, phải không?
Cảm ơn bạn đã đọc vì đọc bài này cũng tốn một mớ năng lượng và thời gian đấy! :))
Chúc lành cho bạn,
Tiên Alien
Như Gấm says
Tks vì bài viết của e, nó đúng lắm với trạng thái gần đây của c, hoàn toàn thả lỏng và không còn những suy nghĩ so sánh, mong muốn hay đau buồn vì quá khứ, c ko biết cảm giác này là gì, có lúc chỉ thấy chơi vơi lạ lẫm vì sao mình lại như vậy. C đọc khá nhiều sách, cả bộ của Nguyên Phong, tháng trước là cuốn Chữa lành nỗi đau, tuần trước là Muôn kiếp nhân sinh, c có những suy nghĩ nội tâm nhưng không phải ai cũng hiểu khi mình kể, nên c tìm tới sách, đọc và tự thiền cho tâm hồn mình, giải quyết những vấn đề nhiều năm qua đã xảy ra. Nếu có duyên hy vọng cafe cùng e 1 ngày nào đó. C có add facebook e 🙂
Tiên Trần says
Cảm ơn chị đã để lại chia sẻ. Em cũng mới đọc xong cuốn Muôn kiếp nhân sinh và cũng thích tác giả Nguyên Phong. :)) Em rất vui khi được chia sẻ cùng những người giống mình. Hẹn chị một ngày đủ duyên mình gặp nhau nhé. Chúc lành cho chị. <3
Trang Nguyễn says
Cảm ơn Tiên rất nhiều về bài viết.
Tiên Trần says
Cảm ơn bạn đã ghé chơi hihi
Phuc Em says
Cám ơn Tien!
Chị đọc thấm quá chừng …💓
Hữu duyên chị em gặp trà sữa, 8 xàm về hành trình thức tỉnh chơi, đi sao mà lạc vào cõi xinh đẹp này…🌈
With love 💞
Tiên Trần says
Cảm ơn chị đã ghé blog em chơi hì hì. Có dịp chị ghé Sài Gòn thì ới em nha. :3