– Cho anh tò mò nhé, em với mọi người hay nói là mình đang tu. Thế tu là gì?
– Em không biết đối với người khác tu là gì. Nhưng với em thì tu là có nhận thức, nhận biết về quá trình phát triển nhận thức.
– Thế phát triển nhận thức để làm gì?
– Phát triển nhận thức là quá trình mở rộng tâm thức, vượt lên trên những giới hạn, quay trở về Nguồn, về với Trời, hay nói đơn giản là về gần hơn với Mình.
– Thế mình tu để làm gì? Để quay về với Trời?
– Không. Khi Trời tách ra thành con người để trải nghiệm chính mình cuộc sống vật lý này, thì quay về với Nguồn là một quá trình Tự nhiên. Chúng ta không cần nỗ lực, cố gắng hoặc cố ý để làm điều đó.
– Hoặc tu giúp cho quá trình đó nhanh hơn?
– Cũng không hẳn. Vì có vô số nhân duyên, nghiệp lực, căn cơ ảnh hưởng để sự phát triển nhận thức của chúng ta. Đôi khi tác ý muốn nhanh khiến cho quá trình đó chậm lại. Do động lực xuất phát từ tham, sợ. Mà nỗi sợ khiến ta xa rời chính Mình. Tu, đối với em, chỉ đơn giản là mình có ý thức (biết) về quá trình Tự nhiên đó mà thôi.
– Có ý thức để làm gì?
– Để trọn vẹn, hiện diện với nó. Chứ cũng chẳng để đạt được mục đích, hiệu quả, nhanh chóng gì đâu. =))))
– Khi em nói là có ý thức về quá trình nghĩa là ý thức mình cần ăn chay, tập luyện và nhận biết khi mình đang làm thực hành tâm linh và nó dẫn đến kết quả gì hả?
– Có ý thức về quá trình, không phải là nhận biết những “thực hành” tu tập hàng ngày, dù đó là yoga, thiền, hay thở. Mà đối với em đó là nhìn thấy bức tranh rộng hơn, sâu hơn về sự vận hành của Pháp, của Tự nhiên, mà nhân vật mình này là một mắt xích nhỏ. Hành động gì không quan trọng, đạt được kết quả nào cũng không quan trọng, ai đến ai đi không quan trọng. Giống như là một cái cây đang lớn, và em chỉ ngồi nhìn quá trình nó trở thành chính nó mà thôi.
Tiên Alien
Để lại một bình luận