Tôi thấy mình trong những người tôi gặp
Tôi thấy mình khi ai đó nhắn hỏi tôi về vấn đề của họ
Tôi thấy mình khi người nổi tham sân
Tôi thấy mình trong ánh mắt ngây thơ của con trẻ
Tôi cũng vẫn đang tò mò về thế giới, với bao điều mới lạ
Tôi cũng đang “làm sai”, và sẽ tạo thêm nhiều “lỗi lầm” khác nữa
Tôi thấy mình trong đồng nghiệp của tôi
Tôi chăm chỉ, cầu tiến, cố gắng, không biết nghỉ
Tôi thấy mình khi ai đó tử tế, cho đi
Tôi thấy mình khi người mê si, mù quáng
Tôi thấy mình khi xem phim thấy sự mất mát, chia ly
Tôi thấy mình trong bộ phim Vũ trụ
Không biết tiếp theo sẽ là gì hay nước đi này sẽ dẫn tới đâu
Nhưng tôi thấy mình vẫn say, vẫn tình tứ, vẫn lãng mạn trữ tình
Ngả ngớn, nghênh ngang, ngang tàn, rỗng tuếch
Tôi thấy mình trong bài thơ tôi viết
Về cuộc đời, về những người-ta
Tôi thấy mình khi người khóc nấc lên, cũng như khi người cười giòn giã
Tôi thấy mình trong ánh mắt người xa lạ
Tôi thấy mình trong lời cảm ơn, hay xin lỗi vội vã
Tôi thấy mình giữa những được-mất, diệt-sinh
Tôi thấy mình khi ai đó hành ác, trong khi tôi nghĩ mình phi bạ.o lự.c
Tôi thấy mình trong những người đ iên, thật lòng tôi nghĩ mình cũng chẳng tỉnh lắm
Tôi cũng chẳng hiểu nổi mình, nhưng tôi biết mình đang-là
Tôi không đưa ra những lựa chọn cho mình, mà chỉ nương theo nhân duyên đi và đến
Tôi cũng không nhất thiết phải yêu mình, khi mình này hẳn là một ảo ảnh
Tôi chỉ làm thơ, đàn hát, tình ca
Tôi chỉ yêu, với thật nhiều dũng cảm
Tôi chỉ làm việc, chăm chỉ, bền bỉ, không oán than
Tôi chỉ chơi, những cuộc phiêu lưu kỳ thú
Tôi chỉ đón nhận, chào đón mọi kết quả của nhân đã gieo
Chẳng cần phải cân đo, đong đếm, suy tính quá nhiều
Tôi chỉ sống tức thời, mọi lúc
Tiên Alien
Để lại một bình luận